Nguyễn Tâm

LỤC ĐẠO LUÂN HỒI




Sáu đường thọ nghiệp phải đi
Ai thời nghe thấy biết thì khỏi mang
Đường trời tuy có phước ban
Nhưng không trọn vẹn cũng tàn phút giây

Nơi này hoa lá cỏ cây
Vui tươi ngũ dục ngất ngây gọi mời
Tiêu diêu thong thả cuộc đời
Tiền sanh tạo phúc thì dời về đây

Ngẫm ra như gió như mây
Cảnh trời không thể vui vầy ngàn năm
Tính suy nghĩ ngợi xa xăm
Sang qua phương khác xem nằm bao lâu

Cõi này thiệt lắm bể dâu
Suốt ngày tranh đấu oán sầu mà ra
Sanh trúng vào A Tu La
Tâm luôn giành giật kêu ca dập dồn

Quả thân muốn được bảo tồn
Chớ gieo sân hận để hồn trả vay
Không ai chỉ lối mà hay
Thoát ra chớ vướn vũng lầy là xong

Dễ gì những chuyện ước mong
Súc sanh đọa lạc mang lông đội sừng
Kiếp này chẳng cái chi mừng
Ngu si đần độn nếu từng trãi qua

Còn kia nước quỷ Dạ Xoa
Yêu ma nương náu hợp hòa với nhau
Rơi vào đói khát đớn đau
Tham lam tật đố mau mau chạy liền

Về đâu còn có hai miền
Địa ngục giam hãm không phiền sanh vô
Nhiều tầng hành tội đẩy xô
Máu loang xương trắng đầy mồ tội nhân

Đếm đầy đo đắn đong cân
Làm người dương thế có phần lợi may
Buồn vui đau khổ nợ vay
Được kề Phật Pháp đổi thay luân hồi

Tiếng chuông thức tỉnh tâm rồi
Muốn qua lục đạo luân hồi phải tu
Hai thời sáng tối công phu
Bồ Đề viên mãn đắp bù xác thân !

09 - 07 - 2011
Nguyễn Tâm

Được bạn: vdn 11.9.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "LỤC ĐẠO LUÂN HỒI"